tiệm cơm nhỏ thành trường an
Trưa chủ nhật, tiệm cơm Tân An phố Hàng Bông Hà Nội luôn đông nghẹt người. Những người miền Nam tập kết ở Hà Nội rất thích tới đây ăn cơm tháng, vì tiệm này có nấu các món ăn đặc trưng miền Nam như canh chua cá lóc, cá kho tộ, thịt kho tàu, khổ qua hầm nhồi thịt. Vào ngày lễ hoặc chủ nhật, tiệm còn có thêm món gà xé phay và chè trôi nước.
Quán cơm tấm Tài của gia đình anh Trương Nhật Tài đã có tuổi đời hơn 15 năm ở đất Sài Gòn. Từ một tiệm cơm do mẹ làm chủ, quán cơm tấm đã trở thành sinh kế nuôi sống cả gia đình, đến nay chuyển giao để anh tiếp tục giữ nghề. 3 năm trước, nhận thấy nhu cầu mua
Tiệm cơm 1k đa dạng, phong phú Sau khi múc từng thìa thịt băm đã tẩm ướp vào vỏ bánh, anh Trần Trung Kiên (SN 1986, Q. Ba Đình, Hà Nội) cẩn thận gói từng mép bánh một cách tỉ mỉ, đẹp mắt. Nhìn từng chiếc sủi cảo trên tay, anh bật cười và giới thiệu: " Hôm nay chúng tôi làm món mì vằn thắn trộn cho các con.
Chương 1 Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà Chương 1 Ký ức cuối cùng về đời trước của Mễ Hòa chính là cô ngã vào trong bóng tối vô tận. Thật giống như một người ngã vào vực sâu đen kịt, luôn có một cảm giác rơi không đến điểm cuối, cả người cô đều giãy giụa rơi xuống. Mà khi cô thật sự rơi xuống điểm cuối của bóng đêm, cô lại sinh ra một lần nữa.
Trường An tiệm cơm nhỏ . visibility 120241 star 868 62. Hán Việt: Trường an tiểu phạn quán. Tác giả: Anh Đào Cao. Tình trạng: Hoàn thành. Mới nhất: Phiên ngoại tam. Thời gian đổi mới: 10-12-2021. Cảm ơn: 275 lần
lirik lagu maju tak gentar bela yang benar. Giới thiệu Tác giả Bánh Anh Đào Giới thiệu Mưa phùn gió nhẹ, quán nhỏ cờ xanh, hồ cơ như hoa Rượu ngon mới ủ, măng non giòn tươi, kim tê ngọc quái Thiếu doãn Lâm Yến đưa mắt nhìn lão bản nương da trắng mắt hạnh kia Một cung nữ vốn xuất thân dòng dõi lại lưu lạc tới cảnh bán rượu kiếm tiền, thật là đáng thương lại đáng tiếc… Thẩm Thiều Quang Có mỹ thực mỹ tửu làm bạn, lại còn có thể ngắm nghía các tiểu lang quân anh tuấn qua đường, cuộc sống đúng là tuyệt vời ^ Lâm Yến trầm mặt, đám người kia còn trẻ mà đã ăn mặc sặc sỡ như vậy, cả ngày cưỡi ngựa đầu đường, chơi bời lêu lổng, đúng là phải chỉnh đốn cho đàng hoàng!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“A Phương –““A huynh –““A Lan –““A gia –“Ngoài cửa An Phúc liên tục vang lên tiếng nhận người thân và tiếng khóc cả mùa xuân, cả kinh thành và vùng lân cận đều chỉ lấm tấm mấy trận mưa dầm không đủ để ướt đất, thậm chí mấy tảng đá trong con kênh đào quanh thành cũng đã lộ ra một góc, có thể thấy tình trạng khô hạn đã đến mức sắp thành mối kim thiên tử nhân đức, đầu tiên là miễn thuế vụ xuân, sau thì cho quan lại xem xét xá tội cho tù binh, trong cung cũng cắt giảm suất ăn, cho một đám cung nữ lớn tuổi hơn được xuất lệnh thả cung nữ đã được dán sẵn từ trước, những người còn nhớ chút tình thân có ai mà không tới đón, biết đâu trong số cung nữ được thả ra lại có nữ nhi hay tỷ muội của mình thì sao?Trong lúc người khác còn đang bận rộn nhận người thân thì Thẩm Thiều Quang lại chỉ lo ngắm nghía cảnh sắc bên đường. Đây chính là thành Trường An đấy. Đường sá bằng phẳng thênh thang, bên đường cây cối rợp bóng, những người gánh hàng hay cưỡi lừa thì hoặc là vội vàng hoặc là nhàn nhã đi qua trước mắt, ngay cả tiếng hót của mấy con chim sẻ trên cây lọt vào tai cũng thanh bình yên ả, thật là tốt đẹp…Thẩm Thiều Quang xốc lại bọc quần áo trên vai, cất bước về phía trước.“Đường xa thì tới ngồi trong xe bên kia, lát nữa sẽ đưa các ngươi về.” Hai tên sai dịch ngăn nàng trang phục trên người bọn họ không giống cấm quân, đoán chừng là người của phủ Kinh Triệu phụ trách việc thả cung nữ ra khỏi Thiều Quang đi tới vái chào một cái, chuyển sang giọng Trường An, cười nói “Nhà ta không xa, ta tự đi về được.”Xung quanh vẫn là tiếng khóc lóc không ngớt, sai dịch bị nụ cười rực rỡ của nàng làm cho chói mắt, lại nghe được giọng Trường An quen thuộc thì chăm chú liếc nàng một cái rồi định cho nàng đi – Bên trên chỉ nói rằng ai có người thân tới đón thì để cho người thân dẫn đi, còn lại những người ở xa thì tạm thời đưa tới dịch quán, sau đó có thể đi theo những người vào cung nạp cống phẩm mà trở về quê quán, nhưng không hề nói là không cho phép người ta tự đi về nhà mình.“Xảy ra chuyện gì?” Một vị quan viên áo xanh lục cùng một vị quan lớn áo đỏ vừa lúc tuần tra tới chỗ này.* Thời Đường dùng màu sắc trang phục để phân biệt phẩm cấp của quan viên thông thường, màu tím là trang phục của quan viên tam phẩm trở lên, màu đỏ rực là trang phục của quan ngũ phẩm trở lên, màu xanh lục là trang phục của quan lục phẩm thất phẩm, còn bát phẩm, cửu phẩm là màu xanh lam. Sai dịch hành lễ rồi nói “Người này nhà ở gần, thấy không có gia quyến tới đón nên muốn tự về nhà.”Thẩm Thiều Quang cười nịnh nọt với hai vị quan lớn kia, trong đôi mắt cong cong lộ ra đôi phần khôn viên áo lục rất hiền lành, đưa mắt sang nhìn vị quan cấp trên trẻ tuổi đứng bên cạnh mình, cho người ta đi chứ?Có lẽ là vị quan lớn áo đỏ kia còn chưa đến độ tuổi hiền lành, trên khuôn mặt tuấn tú không lộ rõ biểu cảm “Mời lấy công nghiệm ra.”Thẩm Thiều Quang thấy bọn họ đi tới thì đã có cảm giác không hay ho, bây giờ thì lại càng than thầm là xui xẻo, chỉ đành móc công nghiệm ra đưa cho sai dịch bên cạnh, sai dịch lại chuyển cho vị quan lớn áo quan lớn áo đỏ kia ngước mắt nhìn Thẩm Thiều Quang, ánh mắt sắc bén, dòng đầu tiên trên công nghiệm viết rõ “Người Lạc Dương”.Thẩm Thiều Quang tỏ vẻ vô tội, dù sao ta cũng đâu có nói mình là người Trường An, còn chuyện gần xa thế nào thì chỉ là quan niệm chủ quan của mỗi người mà lớn áo đỏ khẽ mím môi, tiếp tục xem công sau của công nghiệm là tuổi tác và thân Thiều Quang tự biết lai lịch gốc gác của mình đã bị người ta biết sạch sành sanh, cho nên cũng không có gì phải sợ. Cùng lắm là bị đưa tới nhà thúc bá nào đó trong họ ở Lạc Dương, làm một tiểu thư ăn nhờ ở đậu mà thôi, chẳng lẽ bọn họ còn có thể nhét nàng lại vào trong cung sao?Vị thúc bá nào đó cũng thật là xui xẻo, tự dưng bị ép phải tiếp nhận một nữ nô, con gái của tội thần, quyền lợi thì chẳng có mà phiền phức thì lại có một đống!“Cô nương đang tuổi đào lý, cớ sao lại xuất cung sớm?” Quan lớn áo đỏ khép lại công nghiệm, chậm rãi hỏi.* Đào lý là cách gọi độ tuổi trẻ trung, xinh đẹp của người con gáiHắn hỏi như vậy cũng không có gì là lạ, các cung nữ khác đều lớn tuổi hơn Thẩm Thiều Quang, thậm chí còn có vài người tóc đã nhuốm hoa râm, Thẩm Thiều Quang đứng giữa bọn họ đúng là quá nổi Thiều Quang híp mắt cười lấy lòng “Bởi vì ốm yếu nên xuất cung.”Bây giờ đừng nói người khác, ngay cả hai tên sai dịch cũng thấy có vấn đề, cô nương này vóc dáng cân đối, da dẻ trắng nõn mặt mày hồng hào, ốm yếu… hừ… ốm yếu!Nhưng đúng như Thẩm Thiều Quang nghĩ, cho dù biết rõ có chuyện mờ ám thì chẳng lẽ lại có thể nhét nàng vào trong cung lần nữa? Lỡ đâu chuyện này lại dính líu tới bí mật nào đó của hoàng thất thì sao? Mà cho dù không phải bí mật hoàng thất gì, chỉ liên quan đến đám cung giám thôi cũng đã khó lòng xử lý lớn áo đỏ nhìn Thẩm Thiều Quang một lúc lâu, đưa công nghiệm cho sai dịch, phất tay áo bước đi. Quan viên áo lục cũng vội chạy tên sai dịch trố mắt, thế này là có ý gì?Thẩm Thiều Quang mỉm cười với hai tên sai dịch “Hai vị lang quân, xin cáo từ.”Hai tên sai dịch hoàn hồn lại, đưa mắt nhìn nhau, trả lại công nghiệm cho Thẩm Thiều Quang, sau đó thả nàng ra Thẩm Thiều Quang cũng hơi bất ngờ, nàng còn tưởng là phải tới Lạc Dương làm cải trắng nữa cơ đấy! Chẳng lẽ vị quan lớn áo đỏ kia cho rằng nàng được thả ra là có chuyện ẩn khuất gì đó, trong đầu đã vẽ ra 80 tập cung đấu? Mấy người giàu trí tưởng tượng thật là đáng yêu!Quan viên áo lục và Thẩm Thiều Quang đúng là anh hùng cùng chung chí lớn, cảm thấy vị Lâm thiếu doãn mới tới này mặc dù hơi lạnh nhạt, cũng quá trẻ tuổi nhưng lại rất hiểu thế sự, biết sâu biết kinh nghiệm từng phục vụ cho gần mười vị Kinh Triệu doãn và thiếu doãn của mình, hắn biết rõ làm quan ở phủ Kinh Triệu cần nhất chính là cẩn thận. Thành Trường An là chỗ nào? Ném một hòn gạch có thể trúng phải ba vị mặc áo tím. Kẻ bán bánh trên đường có khi lại là huynh đệ tỷ muội của một vị ái thiếp trong vương phủ. Như vậy, há có thể không làm việc cẩn thận sao?Thẩm Thiều Quang dọc theo con đường lớn đi về phía nam, giá phòng ở thành nam rẻ hơn, tìm một chỗ ở tạm trước vấn đề mưu sinh sau này, Thẩm Thiều Quang đã có tính toán từ trước – bán đồ trước là biên tập viên cho tạp chí mỹ thực, chuyên viết mấy thứ ăn ăn uống uống, kiếp này từng phục vụ trong ngự thiện phòng một thời gian, về chuyện làm đồ ăn, mặc dù đúng là năng lực có hạn nhưng kiến thức lý thuyết thì có thừa, Thẩm Thiều Quang nghĩ, chắc hẳn dùng cái này để nuôi sống bản thân cũng không thành vấn đến nuôi sống lại nghĩ tới tiền bạc, nghĩ tới tiền bạc lại không khỏi đau lòng một phen, để có thể có tên trong danh sách được thả ra khỏi cung lần này, tiền bạc tích cóp bao nhiêu năm nay được mười phần thì đã phải chi ra tới tám phần, tên thái giám phụ trách đổi bỏ cung nữ kia đúng là quá tàn nhẫn!Đi một đoạn đường không quá xa thì ngang qua phường Sùng Hiền, Thẩm Thiều Quang dừng chân lại, trước kia trong nhà nguyên thân có một căn nhà ở chỗ này, trước sân còn trồng một rừng trúc – sở dĩ ký ức sâu sắc như vậy là vì trong rừng trúc từng có một con rắn màu xanh biếc chui ra dọa cho nguyên thân sợ tới bật khóc. Trong đầu Thẩm Thiều Quang lại hiện lên cảnh cha của nguyên thân ngồi dưới ánh trăng uống rượu làm thơ trước rừng Thiều Quang hơi xúc động, không biết người ngồi ngâm thơ trước rừng trúc bây giờ là vực quanh phường Sùng Hiền rất được, nằm ở phía nam thành, qua một đoạn nữa là tới phường Quang Đức – chỗ đặt phủ Kinh Triệu, mà bên cạnh phường Quang Đức chính là Tây Thị nổi danh khắp Trường An, theo cách nói ở kiếp trước thì phường Sùng Hiền này có thể coi là nằm trong khu vực vành đai dựa theo ký ức tìm tới chỗ ở cũ của Thẩm gia. Tường cao sân rộng, cửa lớn sơn đen, bậc thang rất sạch sẽ, có nô bộc đi ra đi vào qua cửa hông, từ bên ngoài nhìn vào có thể nhìn thấy mái hiên cùng với rừng trúc bên trong, không biết trúc này có phải là trúc năm đó?Ban đầu nàng chỉ định tiện đường thì nhìn qua một cái rồi lại đi tiếp về phía nam, nhưng trong lúc đi khảo sát tình hình buôn bán các loại đồ ăn trong phường rồi nhìn thấy am Quang Minh thì Thẩm Thiều Quang lại thay đổi chủ này ở chếch đối diện với cửa sau căn nhà cũ của Thẩm gia, trong trí nhớ của nàng, chỗ này vốn không phải là một cái am, có lẽ là ai đó đã quyên chỗ ở cũ này làm am cho các ni cô – trong thành Trường An đầy quý nhân thì đây chỉ là chuyện thường cô phụ trách tiếp đãi khách khứa mày chữ bát mắt tam giác môi mỏng, nhìn tướng mặt có vẻ không dễ chung Thiều Quang lại yên lòng hơn một chút, nếu người tiếp khách là một tiểu cô nương xinh đẹp trẻ tuổi thì nàng thật sự không dám mở miệng nhắc tới chuyện ở nhờ. Dù sao nàng cũng đâu biết cái am này là thờ thần thờ Phật hay là buôn bán da thịt, thử nghĩ tới Ngư Huyền Cơ, nghĩ tới am Màn Thầu trong “Hồng lâu mộng” mà xem…* Ngư Huyền Cơ, tự Ấu Vi, lại có tự Huệ Lan, là một tài nữ trứ danh và là một kỹ nữ tuyệt sắc vào thời kỳ Vãn Đường trong lịch sử Trung Quốc. Về sau, bà xuất gia làm đạo sĩ.** Am Màn Thầu vốn gọi là am Thủy Nguyệt ý chỉ trăng trong nước, bởi vì bánh màn thầu trong am rất ngon nên được mọi người gọi là am Màn Thầu, là nơi các ni cô tình tứ với Giả Cần, là nơi Trí Năng hẹn hò cùng Tần mắt của ni cô tiếp khách lướt qua bộ váy hơi cũ của Thẩm Thiều Quang, nhìn lên búi tóc chỉ cắm hai cây trâm bạc của nàng, sau đó đánh giá bọc đồ của nàng, khiến Thẩm Thiều Quang chợt nhớ tới chuyện đi dạo cửa hàng xa xỉ phẩm ở kiếp trước.
Tiệm Cơm Nhỏ Thành Trường An – Bánh Anh Đào là truyện ngôn tình xuyên không mỹ thực về cung nữ xuất cung Thẩm Thiều Quang mở quán rượu nhỏ nơi kinh thành. Tình cờ ngày xuất cung có gặp qua Kinh triệu doãn tuấn tú tài cao Lâm Yến. Từ đó dây dưa triền miên, mưa phùn gió nhẹ, quán nhỏ cờ xanh, hồ cơ như hoa. Rượu ngon Tân Phong, măng non giòn tươi, kim tê ngọc quái. Thiếu doãn Lâm Yến đưa mắt nhìn lão bản nương da trắng mắt hạnh kia. Một cung nữ vốn xuất thân dòng dõi lại lưu lạc tới cảnh bán rượu kiếm tiền, thật là đáng thương đáng tiếc… Thẩm Thiều Quang Có mỹ thực mỹ tửu làm bạn, lại còn có thể ngắm nghía các tiểu lang quân anh tuấn qua đường, cuộc sống đúng là tuyệt vời ^ Lâm Yến trầm mặt, đám thiếu niên loai choai kia cả ngày ăn mặc sặc sỡ, cưỡi ngựa rêu rao, chơi bời lêu lổng, đúng là phải chỉnh đốn cho đàng hoàng! ****** Thẩm Thiều Quang xuyên không vào cơ thể nữ nhi nhà quan, nhưng do cha nàng là Thẩm công chịu oan, khiến phụ huynh mất mạng, mẫu thân và nàng bị đưa tới Dịch đình, mẫu thân bệnh nặng qua đời. Nàng mang theo một chút ký ức của nguyên thân cùng ký ức kiếp trước, nhờ lanh lẹ mua chuộc đút lót mà được thả ra ngoài cung sớm. Vốn dĩ Thẩm Thiều Quang thuộc dòng tộc họ Thẩm ở Lạc Hà, nhưng nàng không muốn về quê cũ vì cũng chẳng còn người thân quen, chỉ định ở lại kinh thành bươn chải. Nàng bắt đầu từ việc kéo sạp bán bánh trứng nướng rong, sau khi bán được công thức làm nước ô mai cho cấm quân thì có tiền vốn, bắt đầu thuê tiệm mở cửa hàng, từ việc mua một người ở lên đến hai rồi ba, tiệm bán đồ ăn sáng nho nhỏ biến thành quán rượu Thẩm Ký, rồi sau đấy thì thành chuỗi quán rượu ở Trường An. Vì thân phận con gái tội thần nên nàng từ chối thẳng thừng người đến đề thân. Lâm Yến còn trẻ đã là Kinh triệu doãn, trọng tình trọng nghĩa. Từ khi tình cờ gặp Thẩm Thiều Quang thì đã thích rồi âm thầm quan tâm nàng. Giúp nàng nhận tổ quy tông ở Thẩm gia Lạc Hà, sau đó nghĩ cách lật lại án oan cho cha nàng. Là người trầm ổn ít nói không thú vị nhưng chàng đến Thẩm Ký, ăn xong cũng sẽ biết bình luận, thấy nàng thích mèo nên vờ như nhà có mèo không nuôi được rồi mang đến tặng. Những hành động quan tâm ngốc nghếch của chàng dần làm ấm trái tim của nàng. Tiệm Cơm Nhỏ Thành Trường An – Bánh Anh Đào với bối cảnh mùa đông lạnh giá tuyết nhưng lại ấm áp nhờ câu chuyện ngọt ngào bên bàn ăn mỹ vị của Thẩm Thiều Quang và Lâm Yến. Chú thích – Hồ cơ chỉ các cô gái bán rượu trẻ tuổi xinh đẹp trong các quán rượu thời nhà Đường – Rượu Tân Phong là một trong những danh tửu nổi tiếng nhất thời cổ đại ở Trung Quốc – Kim tê ngọc quái là một món ăn từ cá sống rất nổi tiếng vào thời nhà Đường
Reads 580,601Votes 38,020Parts 109Complete, First published Nov 04, 2019Table of contentsChương 1 Chạm mặt ngoài cửa cungMon, Nov 4, 2019Chương 2 Bánh canh ngũ sắcFri, Nov 8, 2019Chương 3 Vị Lâm thiếu doãn nàyFri, Nov 8, 2019Chương 4 Người đi mua hộ bữa sángSun, Dec 29, 2019Chương 5 Ngải oa oa ngày mưaSun, Dec 29, 2019Chương 6 Tặng bánh lập hạSun, Dec 29, 2019Chương 7 Trình diễn tình cảmSat, Jan 4, 2020Chương 8 Bán đồ ăn thức uống tại Khúc GiangSat, Jan 4, 2020Chương 9 Phong nguyệt bên sôngSat, Jan 4, 2020Chương 10 Giá trị của nước ô maiSat, Jan 4, 2020Chương 11 Nhặt được bảo bối Sat, Jan 4, 2020Chương 12 Tiểu thang baoSat, Jan 4, 2020Chương 13 Bước vào cùng một dòng sông Sat, Jan 4, 2020Chương 14 Bà mối tới cửaSat, Jan 4, 2020Chương 15 Thất Tịch kể chuyện Ngưu Lang Chức NữSat, Jan 4, 2020Chương 16 Cúng tế Tết Trung NguyênSat, Jan 4, 2020Chương 17 Gặp lại các quý nữSat, Jan 4, 2020Chương 18 Tu La tràng trên phố hoa đăngSat, Jan 4, 2020Chương 19 Thưởng thức thịt mã não nóng sốtSat, Jan 4, 2020Chương 20 Lại thêm sư tử đầuSat, Jan 4, 2020Chương 21 Quán ăn cũng bán rượuSat, Jan 4, 2020Chương 22 Gặp phải kẻ vô lạiSat, Jan 4, 2020Chương 23 Bánh trung thu ngũ nhânSat, Jan 4, 2020Chương 24 Rút được một thẻSat, Jan 4, 2020Chương 25 Tới cửa đề thânSat, Jan 4, 2020Chương 26 Hai vị khách tới muộnSat, Jan 4, 2020Chương 27 Vấn đề ngừng thởSat, Jan 4, 2020Chương 28 Bước đầu tiên của quán rượuSat, Jan 4, 2020Chương 29 Bước thứ hai của quán rượuMon, Jan 6, 2020Chương 30 Nhà kinh tế học Thẩm Thiều QuangMon, Feb 3, 2020Chương 31 Chân giò muối và soái caMon, Feb 3, 2020Chương 32 Ba chương gộp mộtMon, Feb 3, 2020Chương 33 Cái món lẩu quỷ quái nàyWed, Feb 5, 2020Chương 34 Hồ lô ngào đườngFri, Feb 7, 2020Chương 35 Khách phương xa ngày tuyếtSun, Feb 9, 2020Chương 36 Khách ngày đông chíWed, Feb 12, 2020Wed, Mar 18, 2020Chương 38 Nói chút chuyện tình cảmWed, Mar 18, 2020Chương 39 Kỹ thuật bêu xấu người khácWed, Mar 18, 2020Chương 40 Cơ duyên từ món cháoWed, Apr 8, 2020Chương 41 Tham quan phủ thiếu doãnWed, Apr 8, 2020Chương 42 Đêm cúng Ông Táo của mỗi ngườiWed, Apr 8, 2020Chương 43 Vụ làm ăn lớn dịp cuối nămWed, Apr 8, 2020Chương 44 Bữa cơm tất niên vui vẻWed, Apr 8, 2020Chương 45 Mồng một đầu năm đi lễ chùaWed, Apr 8, 2020Chương 46 Bếp lại đỏ lửaWed, Apr 8, 2020Chương 47 Trăng treo đầu cành liễuWed, Apr 8, 2020Chương 48 Ngày xuân ăn rau xuânWed, Apr 8, 2020Chương 49 Mưa phùn cắt hẹ xuânWed, Apr 8, 2020Chương 50 Sóng trào và mạch nước ngầmWed, Apr 8, 2020Chương 51 Khúc Giang thám hoa langWed, Apr 8, 2020Chương 52 Chuyện rau chân vịtWed, Apr 8, 2020Chương 53 Chuyện mua nhà dựng cửaWed, Apr 8, 2020Chương 54 Cá tử đằng tiễn xuânWed, Apr 8, 2020Chương 55 Xe ngựa trong mưaWed, Apr 8, 2020Chương 56 Mưu tính của thiếu doãnWed, Apr 8, 2020Chương 57 Hành vi của thiếu doãnWed, Apr 8, 2020Chương 58 Cùng nhau ăn thịt nướngWed, Apr 8, 2020Chương 59 Lâm thiếu doãn lộ tẩyWed, Apr 8, 2020Chương 60 Dây trường mệnh Đoan NgọWed, Apr 8, 2020Chương 61 Tình địch hư hư thực thựcSat, Apr 11, 2020Chương 62 Tri liễu hầu nhi chiên dầuSat, Apr 11, 2020Chương 63 Tấm chiếu trúc kỳ lạSun, Apr 12, 2020Chương 64 Bày tỏ kiểu thế nàySun, Apr 12, 2020Chương 65 Khách quý ngày mưaSun, Apr 12, 2020Chương 66 Sở Lệ tới bái phỏngThu, Apr 16, 2020Chương 67 Sở Lệ thăm Lâm trạchThu, Apr 16, 2020Chương 68 Chủ nào mèo nấyThu, Apr 16, 2020Chương 69 Tin đồn bắt đầu lan truyềnSat, Apr 18, 2020Chương 70 Ánh trăng đêm naySat, Apr 18, 2020Chương 71 Bàn chuyện chính trị với nữ langSat, Apr 18, 2020Chương 72 Anh hùng cứu mỹ nhânSat, Apr 18, 2020Chương 73 Thiếu doãn bất đắc dĩSun, Apr 19, 2020Chương 74 Giải thích tình sử cũSun, Apr 19, 2020Chương 75 Cùng nhau đi bái tếSun, Apr 19, 2020Chương 76 Mở rộng quán rượuThu, Apr 23, 2020Chương 77 Phải chăng là tình địchThu, Apr 23, 2020Chương 78 Ăn giấm và ăn đườngThu, Apr 23, 2020Chương 79 Khai trương quán mớiFri, Apr 24, 2020Chương 80 Lâm Yến và Bùi PhỉFri, Apr 24, 2020Chương 81 Hạnh phúc kề cạnhFri, May 1, 2020Sun, May 3, 2020Chương 83 Đàm luận tình yêuSun, May 3, 2020Chương 84 Thẩm Thiều Quang bị bệnhTue, May 5, 2020Chương 85 Bắt được tay hắnWed, May 6, 2020Chương 86 Lễ hội lẩu lập đôngFri, May 8, 2020Chương 87 Làm ăn tấn tớiMon, May 11, 2020Chương 88 Mua nhà và tặng nhàMon, May 11, 2020Chương 89 Lễ vật mừng nhà mới của Lâm YếnFri, May 15, 2020Chương 90 Lời nói thật lúc sayFri, May 15, 2020Chương 91 Thiếu doãn tỏ tìnhFri, May 15, 2020Chương 92 Quán rượu ở Đông ThịFri, May 22, 2020Chương 93 Món lẩu tiến côngFri, May 22, 2020Chương 94 Đi bái kiến gia trưởngFri, May 22, 2020Chương 95 Chuyện trong phòng ngủFri, May 22, 2020Chương 96 Bái kiến Lý tướng côngMon, May 25, 2020Chương 97 Vị khách quý thực sựMon, May 25, 2020Chương 98 Cùng đón Tết Thượng NguyênMon, May 25, 2020Chương 99 Thực khách kỳ lạWed, Jun 3, 2020Chương 100 Chứng vọng tưởng bị hạiWed, Jun 3, 2020Chương 101 Con trai thứ tư của Triệu VươngWed, Jun 3, 2020Chương 102 Tập kích trong quán rượuWed, Jun 3, 2020Chương 103 Lật lại vụ án Ngô VươngWed, Jun 3, 2020Chương 104 Bản lĩnh của Thiều QuangWed, Jun 3, 2020Chương 105 Dụ bắt Lý tứ langWed, Jun 3, 2020Chương 106 Vào cung gặp hoàng đếWed, Jun 3, 2020Chương 107 Cuối cùng cũng kết hônWed, Jun 3, 2020Ngoại truyện 1 Lên núi Chung Nam ăn đồ nướngWed, Jun 3, 2020Wed, Jun 3, 2020Tác giả Bánh Anh Đào Giới thiệu Mưa phùn gió nhẹ, quán nhỏ cờ xanh, hồ cơ như hoa Rượu ngon Tân Phong, măng non giòn tươi, kim tê ngọc quái Thiếu doãn Lâm Yến đưa mắt nhìn lão bản nương da trắng mắt hạnh kia Một cung nữ vốn xuất thân dòng dõi lại lưu lạc tới cảnh bán rượu kiếm tiền, thật là đáng thương đáng tiếc... Thẩm Thiều Quang Có mỹ thực mỹ tửu làm bạn, lại còn có thể ngắm nghía các tiểu lang quân anh tuấn qua đường, cuộc sống đúng là tuyệt vời ^ Lâm Yến trầm mặt, đám thiếu niên loai choai kia cả ngày ăn mặc sặc sỡ, cưỡi ngựa rêu rao, chơi bời lêu lổng, đúng là phải chỉnh đốn cho đàng hoàng! Chú thích cơ chỉ các cô gái bán rượu trẻ tuổi xinh đẹp trong các quán rượu thời nhà Đường Tân Phong là một trong những danh tửu nổi tiếng nhất thời cổ đại ở Trung Quốc tê ngọc quái là một món ăn từ cá sống rất nổi tiếng vào thời nhà Đường136xuyênkhông
Chú thích Hồ cơ chỉ các cô gái bán rượu trẻ tuổi xinh đẹp trong các quán rượuthời nhà Đường Rượu Tân Phong là một trong những danh tửu nổi tiếng nhất thời cổ đại ở Trung Quốc Kim tê ngọc quái là một món ăn từ cá sốngrất nổi tiếng vào thời nhà Đường Thể loại xuyên không, mỹ thực Bối cảnh nhà Đường Mục lục Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Ngoại truyện 1 Ngoại truyện 2 PDF Tiệm cơm nhỏ thành Trường An P/S Dưới đây là link bài khảo sát mỹ thực, mình rất biết ơn nếu các bạn có thể truy cập vào link này và hoàn thành bài khảo sát giúp mình để nâng cao chất lượng những truyện tiếp theo ạ. Khảo sát mỹ thực Advertisement
tiệm cơm nhỏ thành trường an